Hỏa Phụng Liêu Nguyên
Chương 1 : Nhân sinh như một trò đùa
Người đăng: ryanyjlee
Ngày đăng: 06:06 20-05-2018
.
Chương 1 : Đời như một giấc mộng
Người đời thường cả tin vào giấc mộng .
Đã từng có người họ Tào nằm mơ thấy ba con ngựa nằm ăn chung một máng , nhân chữ tào nghĩa là máng , đồng âm với chữ tào là họ Tào , cho nên hắn rất sợ bị ngựa ăn thịt .
Do đó hễ thấy ai tên họ có chữ mã thì hắn tránh xa , thậm chí còn muốn lấy mạng người đó .
Mộng...
Cuối cùng cũng chỉ là mộng , người ta cần gì khổ sở vì nó .
Kẻ tin vào mộng thường là kẻ yếu đuối , cho nên xưa nay ta chưa từng tin vào mộng . Điều buồn cười là dạo này ta thường mơ thấy một giấc mộng lặp đi lặp lại , một giấc mộng điên cuồng đến nỗi cả ta cũng không dám tin.
Tất cả trong giấc mộng ấy đều vượt quá sức tưởng tượng , chỉ là mộng hay là điềm báo ?... Ta không biết .
Nhưng ta lại mong muốn điều đó trở thành sự thực... tin tưởng vào điều đó cũng hay.
"Tất cả ! Tất cả tiếng lên ! "
Trên thành vang lên những tiếng hô hào không ngớt của binh sĩ , từng nhóm từng nhóm đao thương chiến giáp đầy đủ liên tục lao lên phía trước không ngừng , trong mắt họ có sát khí còn có cả một chút sợ hãi . Sự sỡ hãi xuất phát từ kẻ địch của họ - chỉ một người .
Một người hình thù quái đản , mang trên mình y phục chùm kín người có phần rách rưới . phần tay và chân lộ ra không phải da thịt mà là xương cốt , chân chính xương cốt . Một bên mắt tỏa ra ánh đỏ tràn đầy sát khí , cả người hắn là sự u ám , ghê rợn đến tột cùng , tựa như quái vật vừa từ địa ngục bước ra .
Trên lưng hắn treo hai lá cờ đã nhuốm máu cùng y phục hắn những vẫn để lộ ra hai dòng chữ đầy khí khái
Tàn tồn diệt một lộ
Binh bại tựa sơn đảo
Tàn Binh .
Một người chống lại một vạn đại quân thủ thành , bước đi không hề suy giảm , mỗi nơi đi qua là máu chảy đầu rơi , binh sĩ ngã xuống không đếm nổi . Các binh sĩ vẫn liên tục tiến lên tấn công gã " quái vật " này , tiếng đao thương cùng những âm thanh hô hoán vào nhau tạo ra một bầu không khí chiến trường nghẹt thở .
" Lửa ! Hắn lại phóng lửa ! "
Ngay khi đôi tay của hắn phóng ra những ngọn hỏa diễm thì xung quanh cũng vang lên tiếng kêu thảm thiết của quân lính , ngọn lửa lấy từ địa ngục , thiêu trụi những thứ cản đường hắn .
Cùng lúc với thời điểm chiến tranh tàn khốc bên ngoài , bên trong cung điện xa hoa của đế vương , liên tục là những thanh âm cầu khẩn .
" Thái phó , xin thái phó hãy mau rời đi "
" Phụ thân , bây giờ chạy trốn vẫn còn kịp ."
Đối mặt với họ là ngai vàng , giờ khắc này trên ngai vàng là hai người , một lớn một nhỏ . Lão nhân tỏa ra khí thế của bậc đế vương , mái tóc bạc trắng để xõa , ánh mắt sắc bén , thâm trầm , tràn đầy cơ trí , một thân hắc y tỏa ra uy áp cực lớn . Ngồi trên lòng lão nhân là một đưa trẻ tầm tám , chín tuổi , khuôn mặt sáng , đầu đội long mão cộng với một thân long bào minh chứng cho việc đứa nhóc này chính là hoàng đế - hoàng đế nhà Ngụy .
Đối lập với sự lạnh lùng và uy áp của lão nhân thì đứa nhóc lại đang vô cùng run sợ , cả chân tay và cổ của nó đều bị khóa bởi xích sắt , nếu không phải nó mặc long bào có ai nghĩ được rằng nó là hoàng đế đâu ?
" Không ai khuyên được ta cả , đây là số mệnh , tránh không được . "
Lão nhân chậm rãi mở miệng , ánh mắt đảo qua các quần thần bên dưới , mỗi khi ánh mắt đi đến đâu là người nơi đó không dám ngẩng đầu lên .
Lão cúi xuống nói với đứa nhỏ :
" Hoàng thượng , sau khi ta chết sẽ không còn ai ức hiếp ngài "
Tay trai của lão bóp vào mặt đứa nhỏ , xếch khuôn miệng của nó lên
" Cười đi , hoàng thượng phải cười ! "
" Hôm nay , mạng ta sắp hết , số mệnh đã định sẵn ."
" Phụ thân "
Hai hán tử trung niên có ngoại hình tương tự lão nhân nghe đến đấy thì vội vã hô lên .
Lão nhân vẫn không để ý đến , khuôn mặt càng trở nên lạnh lùng hơn , lão hất tay đẩy hoàng thượng từ trên ngai vàng xuống :
" Việc thiên hạ của gia tộc hoàng thượng rơi vào ta họ Tư Mã ta cũng là số mệnh !"
Lão lấy tay kéo sợ xích trên cổ hoàng thượng để nó quỳ xuống trước mặt hai hán tử trung niên , giọng nói lão vang vọng cả cung đình :
" Hoàng đế oắt con , chấp nhận số mệnh đi! Mau quỳ lạy hoàng đế tương lai !"
" Các con của ta , hãy đứng lên ! Số mệnh đã định họ Tư Mã phải ngồi trên ngôi cao ! "
Hai hán tử đứng dậy , dùng ánh mắt đầy uy áp nhìn xuống " vị '' hoàng đế đang khóc lóc quỳ dưới chân họ .
" Không ai thay đổi được số mệnh !"
" Không! Trừ một người ! Hắn tới đây để giết ta !''
Khuôn mặt lão nhân bỗng chốc trở nên dữ tợn , ngón tay chỉ vào phía của vào cung điện , gằn lên từng chữ .
Nơi cửa vào , " con quái vật " đã vượt qua toàn bộ quân lính cản đường , toàn thân đầy rẫy những mũi thương mắc lại cùng với hỏa diễm không ngừng bốc cháy , sau lưng hắn là vô số tử thi , khói , lửa , máu , không khí toàn bộ một khí tức tử vong như địa ngục trần gian .
Nhìn hình ảnh quái nhân dẫn tiến vào , khuôn mặt của lão nhân xuất hiện một nụ cười sảng khoái , ánh mắt như được nhìn thấy cố nhân sau nhiều năm .
" Ngươi đã tới ."
" Cuối cùng ngươi đã tới ."
Những thủ vệ binh còn lại trong cung đang ở trạng thái cao độ nhất , thấy quái nhân xuất hiện thì đồng loạt chặt đứt dây xích , hạ xuống cửa lao nặng ngàn cân vô cùng chắc chắn , cùng lúc đó binh sĩ phía bên ngoài cũng đẩy những tường lao về phía quái nhân .
" Nhốt được hắn rồi "
" Cơ hội tốt , tất cả xông lên , trong ngoài giáp công "
" Đâm chết hắn !"
Những tiếng hô vang lên đồng thời với những mũi thương xuyên qua lỗ hổng trên tường lao .
Quái nhân chịu hơn trăm nhát thương vẫn đứng sừng sững , từng đợt hỏa diễm tỏa ra , rồi bùng lên , đột ngột phá vỡ hết tất cả thế vây .
Hắn dùng sức một người đạp đổ cửa lao ngàn cân , rồi từng bước từng bước tiến về phía lão nhân ngồi trên ngai vàng .
Lão nhân ngẩng đầu nhìn về phía " quái vật " , chiếc nhẫn nơi ngón áp út tay trái của lão nhân ánh lên ánh sáng tím khi tiếp xúc với hắn .
" Ngươi đã giữ lời ước hẹn của hai ta !"
Quái nhân ngẩng mặt lên gào to , lần đầu tiên phát ra thanh âm , đồng thời cũng để áo choàng rớt xuống để lộ bên trong là một xác ướp , luồng sát khí bao chùm toàn bộ xung quanh.
" Chúa công ! "
" Tôi đã đến !"
Lão nhân cười lớn , một tay vạch y phục để lộ ra thân trên .
" Tàn binh ! Đến đi ! Vì số mệnh của chúng ta !"
" Hãy vạch một kết cuộc hoàn hảo !"
" Rầm !''
" Chết !"
Quái nhân tiến lên , trăm ngàn đao thương lao vào người lão giả , ngai vàng một mảnh huyết tinh , run sợ lòng người .
Hôm ấy , quan thái phó họ Tư Mã đã chết , có người nói bị đâm chết , có người nói bị lửa thiêu đốt . Dân chúng bàn tán xôn xao , mỗi người một ý , chỉ có một điều được khẳng định ....
Vì bọn họ đều đã nhìn thấy ...
Hỏa Phụng Liêu Nguyên
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện